Tha thứ cho chồng ngoại tình, nhưng trái tim tôi vẫn đau đớn.
Như bao phụ nữ khác, tôi cũng mơ về một gia đình hạnh phúc với chồng là người bảo vệ và con cái là niềm vui. Mọi người thấy tôi may mắn vì có anh, một người hiền lành. Nhưng tôi không biết anh đang thay đổi từng ngày. Một ngày đẹp trời tháng 8, anh nói sẽ đi đám cưới bạn ở Vĩnh Long hai ngày. Tôi buồn vì đây là lần đầu anh đi xa mà không có tôi, nhất là khi tôi đang mang thai. Dù buồn, tôi vẫn để anh đi vì có lẽ bạn anh rất quan trọng. Anh còn dặn tôi không gọi điện cho anh vì sợ bị bạn cười. Sau khi anh đi, lòng tôi trĩu nặng.
Tôi khóc vì phải xa anh, vì cảm thấy anh coi trọng bạn hơn tôi, và vì cô đơn trong ngôi nhà vắng vẻ. Sau khi nín khóc, hôm sau anh về và rủ tôi đi ăn lẩu cùng bạn bè. Tôi mệt nên chỉ ăn một chút rồi về, còn anh ở lại nhậu. Đến hơn 10 giờ đêm, tôi nhắn tin cho anh nhưng không nhận được phản hồi. Lo lắng, tôi gọi cho em tôi đe dọa sẽ bỏ nhà đi. Cuối cùng, anh về trong tình trạng say xỉn, nôn cả ra sàn, điều này chưa từng xảy ra trước đây.
Linh tính mách bảo tôi chồng có điều gì không ổn. Mở điện thoại anh, tôi thấy tin nhắn từ một cô gái: “Bà xã lên tới rồi… làm như vậy rồi … bà xã sợ lắm.”. Nhiều tin nhắn khiến tôi chết lặng, và tôi phát hiện anh cũng đã trả lời. Tôi tức giận gọi cho cô gái, cô ta nói “Ông xã” nhưng khi biết tôi là phụ nữ thì tắt máy. Uất nghẹn trào dâng, tôi khóc khi thấy anh say khướt. Tôi lôi anh dậy hỏi về cô gái và những tin nhắn, mong chờ lời giải thích. Nhưng anh không chịu giải thích và còn nạt lại tôi, nói “Kệ tui đó, có giỏi thì đi chết đi.”. Tôi không kiềm chế được, nấc nghẹn. Rồi anh bảo “Anh nóng quá, chứ không có gì với con nhỏ đó, nó nhắn nhầm và anh chọc cho vui thôi…”.
Trong đầu tôi vang lên tiếng nói: "Mày phải chết thôi, chồng mày bỏ mày rồi…". Khi tôi định kết thúc cuộc sống, đứa bé trong bụng lại cựa quậy, khiến tôi không thể làm điều dại dột. Lúc này, cô gái tên Nga, quê An Giang, gọi lại, cho biết cô quen chồng tôi trên mạng hơn một năm. Tôi hỏi cô đã gặp chồng tôi chưa, cô nói hôm nay là lần đầu. Cô định đến hôm qua nhưng mẹ không cho, sáng nay mới đến, sau đó hai người đi ăn sáng và vào nhà nghỉ. Tôi không chịu nổi, gào lên hỏi họ đã làm gì trong nhà nghỉ. Cô ta đáp lại: "Vào nhà nghỉ làm gì thì tự chị biết". Tôi nhận ra không còn có thể lừa dối mình nữa, trong tiếng khóc, tôi yêu cầu cô ta chấm dứt mối quan hệ và tránh xa chồng tôi.
Tôi ngồi thẫn thờ nhìn đồng hồ đã 4 giờ sáng, khóc vì không thể tin chồng mình phản bội. Tôi đã chờ đợi sáng hôm sau, hy vọng anh sẽ xin lỗi và giải thích để tôi có thể tha thứ. Nhưng khi bình minh đến, anh không chỉ im lặng mà còn tỏ ra như không có chuyện gì xảy ra. Tôi phải nuốt nước mắt chờ ngày con chào đời, nghĩ rằng đó sẽ là lần đầu và cuối cùng anh làm vậy. Nhưng chưa đầy một tháng sau, anh lại nhắn tin với cô gái khác, mà vẫn là cô Nga. Tức giận và khinh bỉ, tôi gọi cho cô ta và biết rằng cô ta đã trở thành chỗ dựa cho anh sau khi anh suy sụp. Lúc này, tôi mới nhận ra rằng trong mắt anh, tôi không có giá trị gì, không phải niềm vui hay chỗ dựa mà anh cần.
Tôi muốn rời đi, nhưng cơn đau bụng dữ dội khiến tôi cảm nhận rằng con mình đang gặp nguy hiểm. Nó đã ra đi mà chưa từng thấy ánh sáng cuộc đời. Tất cả đã chấm dứt chỉ trong một tháng: niềm vui duy nhất mất đi, chồng phản bội.






Source: https://afamily.vn/tha-thu-cho-chong-ngoai-tinh-nhung-tim-toi-luon-ri-mau-20111211043528914.chn